Tổng số bài gửi : 369 Tuổi : 28 Points : 11954 Số Lần Được Tks : 283 Ngày Tham Gia : 27/06/2011 Đến từ : vùng đất của gió :x
Tiêu đề: Vũ khúc mưa mùa hạ. ♥ - . .
Tiêu đề:
- Tôi thích chạy băng qua những cơn mưa đầu mùa.
Mưa mùa hạ càng tuyệt vời hơn. Vì nó không nhẹ và đi nhanh như mưa bụi, mưa mùa hạ là bản vũ khúc với nhịp điệu nhanh và cuồng xoay...
- Dường như tôi có tâm bệnh.
Mỗi khi trời mưa, tôi cứ như thể bồn chồn không yên. Bất giác trong vô thức, lại bước ra ngoài trước mái hiên nhà rồi ngồi một mình. Thẫn thờ. Nghe xung quanh có mùi của mình, mùi mưa ẩm ướt và mùi của cô độc.
Hay khi mưa lớn, bỏ giày rồi cứ chân trần chạy băng dọc theo con hẽm, chạy mải miết dưới làn mưa nặng hạt, đến khi cảm nhận gót chân đã đỏ rát đau nhói, mặt và cơ thể ướt đẫm, thì lại cười lớn sảng khoái rồi trú ở mái hiên nào đó, bó gối nhìn những hạt mưa nhỏ đọng trên mái hiên nhà ai, rơi xuống tạo nên những vết loang trên mặt nước. Lạnh run người, khe khẽ hát một bài hát nào đó về mưa. Thường lúc hát thì cười, sau hát thì khóc một chút, chỉ một chút thôi. Rồi quay bước về.
…Rõ ràng, người không có tâm bệnh sẽ không hành xử như thế, đúng không?!.
- Mưa làm người ta có cảm giác yếu lòng. Những cơn mưa buổi sáng làm tôi cảm thấy lười biếng lạ thường. Chỉ muốn cuộn tròn trong chăn, đan tay lại và nhắm chặt mắt, nằm im nghe “Underneath Your clothes” của Shakira, và mặc kệ cho tâm hồn rơi vào chốn sâu thẳm nào cũng được.
- Không hẳn là tôi yêu mưa, hoàn toàn không ghét mưa, cũng không hẳn là sợ hãi hay ưu tư. Chỉ là những khi trời mưa, đầu óc và tim cứ bâng quơ những điều gì xa xăm lắm. Lại cảm thấy tâm hồn trĩu nặng và buông ra những tiếng thở dài, thả sự mệt mỏi vào khoảng không gian nồng mùi đất trời. Nhắm mắt và lặng yên nghe tiếng mưa thôi, cũng thấy tâm hồn được bình yên trong khoảnh khắc. Đôi lần, ước ao bản thân cũng như hạt mưa, chỉ tồn tại trong cuộc đời phút chốc, rồi tan vỡ như chưa bao giờ được sinh ra trong cõi đời…
Bao nhiêu hạt mưa tôi đã đếm được khi mưa khóc? Bao nhiêu tách coffee tôi đã uống cạn đến khi mưa nín?
My tea's gone cold I'm wondering why I.. got out of bed at all The morning rain clouds up my window.. and I can't see at all And even if I could it'll all be gray [Dịch: Tách trà bỗng nguội lạnh, em tự mình hỏi tại sao, mình chẳng hề chợp mắt dù chỉ một chút… Cơn mưa buổi sớm phủ mờ khung cửa sổ. và em chẳng thể thấy gì… Và dù có nhìn ra, đó vẫn chỉ là một màu xám vô tận…] Thank you – Dido.
- Có đôi lúc, tôi cố tình hờ hững hoàn toàn với mưa. Vứt bỏ hoàn toàn quá khứ, tôi cũng muốn mình ngoảnh mặt hoàn toàn với mưa, nhưng quả thật quá đỗi khó khăn. Khi nghe một người kể và tâm sự họ thích mưa thế nào, yêu mưa ra sao, hay đau buồn vì mưa bởi một lí do nào đó,… tôi chỉ cười và im lặng nghe họ nói. Tôi giả như bản thân không hề có một chút kỉ niệm nào với mưa, khái niệm về mưa trong tôi là trống rỗng, khoảng cách của tôi với mưa là vô cùng xa vời. Nhưng những lúc ấy, quả thật lồng ngực căng trào ngạt thở...
Nếu mưa có một hình hài thật cố định. Chắc chắn nó rất đẹp...
- Dù thế nào đi chăng nữa, dù bạn có yêu hay ghét mưa, có kỉ niệm đẹp hay buồn với mưa, thì vẫn phải thử một lần cái cảm giác chạy ngược chiều mưa, băng qua cơn mưa đầu mùa, nhé! Nếu chưa bao giờ thử, bạn đã đánh mất một trải nghiệm kì lạ bậc nhất rồi.
Vũ khúc mưa mùa hạ. ♥ - . .
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Bài viết sưu tầm nên ghi rõ nguồn hoặc viết (ST). * Không dùng những ngôn từ thiếu lịch sự. * Tránh spam nhảm những chủ đề không liên quan. * Bấm nút A/a bên góc phải nếu gặp vấn đề khi chèn hình vui. * Nếu thấy bài viết hay, hãy bấm nút để khích lệ người viết.