Cho ngọn...[Cỏ]...yêu thương.Cho ngọn...[Gió]...vô tình
Wed Aug 03, 2011 12:30 pm
Mái Nhà Tình Bạn - chip Trial Mod
Tổng số bài gửi : 369 Tuổi : 28 Points : 12056 Số Lần Được Tks : 283 Ngày Tham Gia : 27/06/2011 Đến từ : vùng đất của gió :x
Tiêu đề: Cho ngọn...[Cỏ]...yêu thương.Cho ngọn...[Gió]...vô tình
Tiêu đề:
Cỏ sinh ra để chứng minh sự tồn tại của gió, thì một ngày nào đó nếu lỡ mất đi cỏ rồi liệu gió có biết mình đang tồn tại? Nếu được như thế thì tốt quá... Nếu như có gì làm gió nhận ra sẽ chẳng ai miệt mài ngóng theo gió như cỏ... Nếu gió biết cỏ quan trọng như thế nào... Và... Giữa một đồng cỏ mênh mông.. Những ngọn cỏ cứ từng đợt từng đợt khẽ nghiêng mình theo gió như những ngọn sóng.Chỉ khi nào không còn gió đồi cỏ mới thôi ko lung lay... Nhưng gió là bất diệt. Nó cứ thổi mãi thổi mãi cho đến ngày tận cùng của nó.Và cỏ chỉ biết im lặng khẽ lay mình theo... Rồi nó học cho mình cách trở nên nhẹ hơn, nhẹ hơn đến nỗi có thể thoát khỏi đất và bay theo gió tới bất cứ nơi đâu.... Nhưng... Con người có thể quên đi thân phận của bản thân nhưng người ta ko thể rũ bỏ thân phận của chính mình. Một ngày nào đó, cỏ sẽ phải quay về với đất, nơi nó sinh ra, nơi đáng lẽ nó phải ở... Chỉ là vậy thôi... Giới hạn của vạn vật. Giới hạn của con người
Tiếc rằng... Tất cả đều có giới hạn. Vạn vật đều có điểm dừng. Cả cỏ và gió... Nơi dừng chân của gió... Nước ko chảy liệu nước có còn là nứơc? Gió ko thổi liệu gió có còn là gió ko? Giới hạn của cỏ là mặt đất. Giới hạn của gió là sự tan biến. Tận cùng của ngọn gió. Cũng như nước xuôi dòng cho tới ngày bốc hơi. Gió vẫn thổi cho đến ngày nó tắt. Cỏ có thể bay theo gió đến bất cứ nơi đâu trên bầu trời này... Nhưng nó ko thể theo ngọn gió khi trên thế gian này ko còn tồn tại ngọn gió ấy. Hai đường thẳng song song ko cắt được nhau đã đành nhưng sao trên một đường thẳng người ta vẫn ko đuổi kịp nhau? Xin lỗi..anh đã định mang em theo.. Lúc đối diện với cái chết, chỉ cần cả hai ở cạnh bên nhau là tốt rồi... Nhưng ko có nghĩa là cùng chết. Còn sống là còn gặp lại nhau nhưng ko có nghĩa là cùng chết sẽ ở cạnh nhau Chết vì một người thì dễ nhưng sống vì một người mới khó. Cỏ sinh ra để chứng minh sự tồn tại của gió thì một ngày nào đó nếu lỡ mất đi gió rồi,cỏ còn ngồi đó chờ ai? Trả lại nước mắt. Cho mảnh đời son sắt. Thôi rồi anh cũng mất. Cho tình cuối đầu...Một mình đi mãi. Trên đường dài không thấy. Ai người quen tôi đấy? Bao giờ đời sẽ vui?... Gió có biết rằng: Cỏ đã vì gió mà sống
Cho ngọn...[Cỏ]...yêu thương.Cho ngọn...[Gió]...vô tình
Trang 1 trong tổng số 1 trang
* Bài viết sưu tầm nên ghi rõ nguồn hoặc viết (ST). * Không dùng những ngôn từ thiếu lịch sự. * Tránh spam nhảm những chủ đề không liên quan. * Bấm nút A/a bên góc phải nếu gặp vấn đề khi chèn hình vui. * Nếu thấy bài viết hay, hãy bấm nút để khích lệ người viết.